tôi ₫ứng ở giữa con đường xa lộ
và chớp mắt,
nhanh lắm, có phải không?
sợ gì nào, ₫ã quá quen.
sợ gì nào, những cái quen lạ lẫm.
không chạy nữa nhé
vì chân ₫ã mỏi hay những ₫iều níu kéo?
tôi lại lần nữa không biết.
chớp mắt,
nơi nụ cười và những bờ vai thật.
gọi ₫iều ấm áp,
thật nhẹ...
................................................................