When I was small, I always asked my mom:
Mommy, why rainbow has so many colours?
- because rainbow is the happiness after the rain-said mom.
Mommy, why flowers also have so many flowers?
- because everyday is the colours of happiness-she smiled.
I love children and their innermost feelings in their innocent eyes. I love the fragile nature of freedom, come and leave, sadly replaced by the worries of an adult. I like to just looking at them, for hours, just to see them talking and playing with each others; life is just as beautiful.
I didn't have so many drawings of children, or take photos of them. I felt myself somehow unable to keep that wonder. I tried to catch something, maybe it's vague-but they were colours, in which I was really wallowing in when I was beside them. And clinging with my bit of childhood memories, I drew the rainbow-flowers, for, the unknown little 'souls'.
I don't think my work is so great, but I believe RAINBOW could bring to you, much or little, a kind of emotions. Is it Art? or it is just something my designs always long to reach? or am I looking for myself in chaotic feelings? And happiness in such simpliest coincidence.
................
Ngày xưa, tôi vẫn thường hỏi mẹ:
" mẹ ơi, tại sao cầu vồng lại có nhiều màu?
-vì cầu vồng là niềm hạnh phúc sau cơn mưa.
thế sao hoa cũng có nhiều màu sắc?
-vì mỗi ngày đều cần có những sắc màu hạnh phúc."
Tôi yêu trẻ con và những nỗi niềm ngây thơ trong mắt chúng. Tôi yêu cái sự hồn nhiên mỏng manh, đến và đi, để rồi thay vào đó là những bộn bề lo toan của sự trưởng thành. Tôi thích ngồi ngắm những đứa trẻ hàng giờ đồng hồ, chỉ để nghe chúng nói chuyện và chơi với nhau; tôi thấy đời đẹp lạ lùng!
Tôi không vẽ hình trẻ con nhiều, cũng như chụp ảnh chúng. Tôi cảm thấy mình thật kém cỏi trong việc giữ lại những cảm xúc kì diệu đó. Tôi chỉ cố nắm bắt một cái gì đó, có lẽ là mơ hồ quá-nhưng đó là những sắc màu, mà khi bên những thiên thần ấy, tôi đã cảm thấy mình như đắm chìm thật sự; và cố gắng níu kéo những kí thức tuổi thơ còn sót lại trong cái trí nhớ hạn hẹp của mình, tôi đã vẽ những bông hoa cầu vồng, đơn giản, là cho những tâm hồn be bé không tên.
Tôi không nghĩ bài tôi xuất sắc. Nhưng tôi tin nó mang lại cảm xúc cho bạn, ít hay nhiều. Phải chăng đó là nghệ thuật? hay chỉ là một điều mà bản thân tôi luôn cố gắng hướng đến trong những thiết kế của mình? hay la tôi tìm kiếm bản thân mình trong những cảm xúc hỗn độn? và hân hoan trong sự đồng cảm bình dị nhất.
...............................................
"Dear All,
Children, the most important people of the world, always surprise us with their innocence and imagination. it is said that adesigner sometimes needs a mind of a child to liberate themselves and dream of aunique and creative ideas.
No matter who you are, no matter what you are looking for, if you are fond of art and children, RAINBOW is for you! Because RAINBOW is a magazine about contemporary art and design created not just for children, but also the young-at-heart.
Come, experience and be inspired with us!"
( -intro of RAINBOW magazine)
...............................................
RAINBOW magazine is one of my work in 2nd year/ diploma. It was chosen for Lasalle-SIA college of the arts (Singapore) 's exhibition in December 2006.
(RAINBOW magazine and its collaterals)
( overview exhibition of the work)
<< Contact me for a digital copy of the magazine if you are interested in! :) >>
Stepping on the rainy street
Friday, November 2, 2007
Rainbow Garden
Subscribe to:
Posts (Atom)